Niềm vui khi viết liệu có khó tìm?
Nếu nhìn việc viết lách là quá trình thay vì mục tiêu, bạn sẽ dễ dàng có được niềm vui
Thiền sư Charlotte Joko Beck đã giải thích trong cuốn sách Nothing Special của ngài về sự khác biệt giữa niềm vui và sự hài lòng như thế này:
Sự hài lòng là thứ chúng ta tìm kiếm và bám víu vào. Sự hài lòng có một từ trái nghĩa: không hài lòng. Chúng ta cố gắng tránh không hài lòng, giống như chúng ta trốn chạy nỗi đau và đẩy đi sự bất hạnh. Ngược lại, niềm vui chỉ đơn giản có nghĩa là chấp nhận mọi thứ như chúng vốn có. Vui vẻ có nghĩa là để mọi thứ diễn ra — bất kể chúng tiêu cực (như cảm giác bị tổn thương, đau đớn, buồn bã hoặc thất vọng) hay tích cực (như cảm giác vui vẻ, hạnh phúc hoặc thư giãn). Không có từ trái nghĩa với niềm vui. Không có niềm vui hoặc sự vui mừng nào tồn tại.
Nếu là trước đây, mình sẽ không thể đồng tình với sự giải thích này. Làm thế nào có thể có niềm vui trong khó khăn hoặc đau đớn?
Nhưng đi bơi, leo núi đã làm mình hiểu ra điều này. Khi cơ thể mỏi rã rời và cơ bắp đau đớn, mình vẫn thấy niềm vui khi bơi lội hoặc vượt qua một ngọn núi. Mình chấp nhận đau và tiếp tục bơi hoặc là đi bộ. Tương tự như vậy, khi viết lách trở nên khó khăn, mình vẫn có thể tìm thấy niềm vui khi thực hiện công việc bằng cách điều chỉnh những suy nghĩ của mình.
Khi mình càng học được cách chấp nhận nỗi đau khi viết, nó càng ít đau đớn hơn. Mình không nản lòng, không nhụt chí, cũng không phải tự động viên khuyên nhủ bản thân. Kể cả khi bị mắc kẹt, mình coi nó là một phần trong tiến trình và là cơ hội để nhìn lại mọi thứ xem nó đang diễn ra thế nào. Chẳng phải tự chê bai, tức giận bản thân hay cảm thấy mình kém cỏi. Viết khó thật mà, đâu có dễ.
Khi chúng ta thừa nhận nỗi sợ viết của mình, sự lo lắng không còn kiểm soát chúng ta nữa. Chúng ta có thể ngừng tự phê bình thái quá. Cũng có thể trút bỏ nỗi thất vọng.
Khi chúng ta hiểu được sức mạnh và dòng chảy của việc viết lách, chúng ta khám phá ra niềm vui thực sự của việc viết.
Chấp nhận mọi thứ như hiện tại không có nghĩa là bạn không đặt mục tiêu hoặc thiếu tham vọng. Thay vào đó, bạn đặt ra các mục tiêu của mình rồi thiết lập quy trình để đạt được mục tiêu của mình. Bạn tìm thấy niềm vui khi thực hiện công việc, trong việc duy trì đà phát triển và trong từng bước tiến bộ nhỏ. Mục tiêu giúp đưa ra định hướng cho chúng ta — chúng cho chúng ta biết nơi chúng ta muốn đi và những gì chúng ta muốn đạt được. Nhưng chúng ta không thể chỉ hài lòng với bản thân khi chúng ta đạt được mục tiêu của mình. Điều đó làm mất đi niềm vui khi làm công việc của bản thân, niềm vui của việc “ở đây và bây giờ”.
Đoán xem điều gì sẽ xảy ra khi bạn đạt được mục tiêu?
Bạn cảm thấy hạnh phúc trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, sau đó đặt ra mục tiêu lớn hơn và theo đuổi nó.
Giải pháp thay thế cho cuộc rượt đuổi lớn này là ngừng chạy trốn và sống trong khoảnh khắc. Chánh niệm dạy chúng ta ngừng đuổi theo và thay vào đó, ở gần cảm xúc của mình. Đây là nền tảng của niềm vui viết và là bước đầu tiên của chúng ta trong việc tăng năng suất viết.
Nhưng còn nhiều điều hơn nữa để viết ra niềm vui và năng suất:
Kết nối với “lý do tại sao” của bạn — khi bạn biết lý do tại sao bạn muốn viết, việc ưu tiên viết trong lịch trình bận rộn của bạn sẽ trở nên dễ dàng hơn và bạn không còn coi việc viết là một việc vặt. Khi bạn sống theo các giá trị và niềm tin của mình, bạn sẽ cảm thấy bình yên hơn và sống động hơn.
Hãy nuôi dưỡng một thói quen để việc viết lách thường xuyên trở nên dễ dàng hơn. Thói quen cung cấp cho bạn các phương pháp để đạt được mục tiêu của mình. Bạn tập trung làm công việc hôm nay, ngày mai và ngày mốt. Khi bạn tiếp tục làm việc, bạn sẽ tận hưởng hành trình hướng tới mục tiêu của mình.
Làm chủ quá trình viết của bạn. Khi bạn tin tưởng vào quy trình của mình, bạn có thể trút bỏ những lo lắng vì bạn tin rằng mình sẽ tìm ra cách vượt qua những điểm khó khăn. Bạn biết rằng bạn có thể biến những bản nháp tồi tệ nhất thành nội dung tốt.
Ba phần — tư duy, thói quen, thành thạo quy trình — đi cùng nhau, củng cố lẫn nhau.
Ví dụ: khi bạn tỉnh táo hơn, bạn sẽ dễ dàng giữ bình tĩnh hơn để đánh giá quá trình viết của mình và không gặp khó khăn. Khi bạn tin tưởng vào quá trình viết của mình, bạn cũng sẽ dễ dàng giữ bình tĩnh hơn.
Ngoài ra, khi bạn nhận thức rõ hơn về nỗi sợ hãi của mình, bạn sẽ dễ dàng nuôi dưỡng thói quen để bắt đầu viết ngay lập tức. Và khi việc bắt đầu trở nên dễ dàng hơn, bạn xây dựng lòng can đảm và bạn sẽ thấy dễ dàng hơn khi đối mặt với thử thách viết tiếp theo của mình.
Nuôi dưỡng thói quen, làm chủ quá trình của chúng ta và khai thông trí óc của chúng ta là một quá trình thay đổi liên tục. Mỗi cải tiến nhỏ được xây dựng dựa trên cải tiến nhỏ trước đó.
Một số người nói rằng thay đổi là rất khó, nhưng khi bạn áp dụng phương pháp tiếp cận từng bước nhỏ, sự thay đổi sẽ trở thành sức mạnh.
Nếu bạn cảm thấy choáng ngợp với những gì phải viết hôm nay, hãy bắt đầu với một bước nhỏ. Nếu cảm thấy mông lung khi không biết bắt đầu từ đâu, hãy mình giúp bạn từng bước trên mọi con đường, mọi khía cạnh của viết lách tại workshop Social Content Mastery.
Chúc bạn một ngày tươi đẹp và thêm yêu việc viết!